Chợt giật mình soi gương tóc ngã màu
Thời gian ơi! xin người đừng bước vội
Để con tim hao gầy tìm ra lối
Chốn về ngày cũ với bao mộng mơ
Tình ngày nào đem xếp thành vần thơ
Vuốt từng câu chữ yêu thương vỗ cánh
Mong manh tơ trời giăng mơ dệt mộng
Gom mùa thu đốt lá soi trăm năm
Có ai về ngày xưa gởi lời thăm
Cho nhắn mùa yêu ra đi dạo đó
Lang thang phương nào một lần trở lại
Đốt hết tình này thả vào hư vô
Thơ Bình Yên
http://blog.yahoo.com/binhyen551blog/articles/85001/index
Vô tình đọc: giật mình soi gương mái tóc,
Trả lờiXóaThời gian ơi! nhịp tim đừng bước vội
Dẫu mong manh tơ trời dệt mộng
Vãn mùa thu yêu đốt lá soi trăm năm