Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012
MỘT GIỌT MÁU ĐÀO
Út nhập viên. Bệnh nặng quá! Nhìn em lả đi chống chọi với lũ vi rut mà lòng tôi đau nhói. Ám ảnh trong tôi là hình ảnh một chú cùng cơ quan ba, năm ngoái cũng bị sốt xuất huyết, ngày đầu nằm nhà, ngày thứ hai nhập viện, ngày thứ ba chú mất. Tôi lo lắng quá! Sang ngày thứ ba rùi mừ không thấy dấu hiệu xuất huyết nổi nhiều, em đi ngoài ra máu. Vậy là xuất huyết nội. Mấy ngày, nó không ăn uống gì cả, sữa cũng không uống được, uống vào nôn hết ra, kêu đắng lắm. Nó không mở mắt ra lúc nào, làm cho ai cũng sợ.
Sáng nay, sau khi kiểm tra, xét nghiệm lại, bác sĩ quyết định phải truyền máu. Lúc này trong viện có tôi và ba, cùng mấy người bà con. Nhưng chỉ có tôi và ba có thể cho máu nó. Ba cương quyết yêu cầu lấy máu ba cho Út . Nhưng tôi cũng cương quyết không đồng ý, ba già rùi, và ba còn phải lao động rất vất vả. Các bác sĩ thống nhất. Vậy là tui vô phòng cho bác sĩ lấy máu truyền sang cho Út.
Sau khi lấy máu, tui cảm thấy choáng váng. Nhưng lúc trở lại phòng Út, nhìn em hồng hào hơn lên, tui rất mừng. Cầu trời ( Lại cầu, nhưng bít làm sao ngoài cầu nguyện?). Út ơi! Hãy kiên cường lên em nhé! Trong huyết quản của chị em mình có dòng máu của mẹ, của cha, em không có quyền buông xuôi để bị huỷ diệt đâu em! Em có mệnh hệ gì thì cha làm sao sống nổi?
Em ơi! Hãy vì cha nghe em!!!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment và vui lòng không chèn nhạc ở chế độ autoplay, xin cảm ơn!
Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.